Thứ Tư, 25 tháng 5, 2011

Trại súc vật ảo

Kfd21-X-CafeVN
phỏng theo tiểu thiết của DZọt Ô Quèo, chiện chỉ mang tính chất minh họa nhưng đíu nhất thiết phải khác sự thật. Tên riêng cũng đíu nhất thiết khác tên thật).
Ngay khi đèn trong phòng ngủ vừa tắt, đây đó bỗng dậy lên những tiếng sột soạt, thì thầm. Ngày hôm đó có tin đồn rằng Gà Công Nghiệp, tên của một con gà trống được nuôi theo phương pháp mới của nước ngoài, tiến bộ hơn so với bọn gà nuốt dây chun khốn nạn thả rong ngoài chuồng, đêm hôm trước có một giấc mơ kì lạ và muốn kể cho mọi loài cùng nghe.
Chúng thoả thuận với nhau là ngay sau khi tên chủ tịt Lợn Ỉn - 1 tên thủ lỉnh bụng phệ, răng nanh thò cả ra ngoài - đi ngủ sẽ tập trung trong nhà kho lớn. Tất cả các con vật trong trang trại đều kính trọng Gà Công Nghiệp (chúng gọi nó như vậy, mặc dù trước khi được đem nuôi theo phương pháp mới nó mang tên Gà Thiến Điển Trai) và sẵn sàng hi sinh giấc ngủ để được nghe nó nói chuyện.
Gà Công Nghiệp ngồi trên một cái bục có nệm rơm phía trong cùng nhà kho, dưới ánh sáng của chiếc đèn bão treo trên xà nhà. Nó đã năm tuổi, mặc dù thời gian gần đây có béo thêm, với những chiếc lông đuôi dài lết phết đất, trông nó có vẻ tiên phong đạo cốt, phúc hậu. Những con khác bắt đầu lục tục kéo tới, mỗi con tìm một chỗ ngồi thuận lợi. Đầu tiên là ba con chó Giẻ Rách, Trái Cây Thối và Bụng Dao Găm, sau đó là lũ lừa; chúng ngồi trên đống rơm phía trước bục. Lũ gà leo lên bậu cửa sổ, đám bồ câu đậu trên rui mè, bọn bò và cừu nằm phía sau lũ lợn và bắt đầu công việc nhai lại của chúng. Hai con ngựa kéo xe tên là Chiến Sĩ Mù và Mợ Xồn cùng vào, từ từ lại gần cái bục, trước mỗi bước chúng đều thận trọng quan sát để không giẫm bẹp một con thú nhỏ nào ở bên dưới lớp rơm. Mợ Xồn, một con ngựa cái trung niên hiền lành, thân hình đã sồ sề vì bốn lần sinh nở. Chiến Sĩ Mù, một con tuấn mã cao đến gần hai mét và khoẻ bằng hai con ngựa khác. Vì có một vệt trắng dọc sống mũi nên trông nó có vẻ đần, thực ra cu cậu cũng không thuộc loại thông minh, nhưng bù lại, nó được các con khác tôn trọng vì tính kiên định và hay lam hay làm. Sau đó là đến con lừa tên là Vũng Lầy và con vịt béo tên là Tiết Canh. Tiết Canh là con vật già nhất bọn, nhưng cũng là con xấu tính nhất. Tiết Canh ít nói, nhưng hễ mở miệng là y như rằng nó chỉ nói được 1 câu duy nhất: “Tư tưởng kách mệnh quang vinh chính nghĩa chói lòa của Thượng Đế muôn năm”, có lần nó tuyên bố rằng Thượng Đế tạo cho nó cái đuôi để đuổi ruồi, nhưng giá đừng có cả đuôi lẫn ruồi thì còn thích hơn. Nó là con vật duy nhất không bao giờ cười. Nếu hỏi tại sao thì nó bảo: chẳng có lí do gì. Mặc dù vậy và tuy không nói ra nhưng nó rất trung thành với Chiến Sĩ Mù, chủ nhật nào hai con cũng yên lặng gặm cỏ bên nhau ở bãi giữ ngựa phía sau khu vườn.
Hai con ngựa vừa nằm xuống thì bầy vịt con mồ côi lao vào nhà kho, chúng vừa kêu chiếp chiếp khe khẽ vừa chạy loanh quanh, mong tìm một chỗ an toàn. Mợ Xồn lấy chân trước khoanh thành một khu cho chúng, lũ vịt con mau chóng chui vào đó rồi ngủ thiếp đi lúc nào không hay. Ngay trước khi buổi nói chuyện bắt đầu thì Bóng Mờ, một ả ngựa cái dốt nát, màu trắng, chuyên kéo chiếc xe nhỏ của tên chủ tịt Heo Ỉn, vừa đi vừa nhai một cục đường, mới õng ẹo bước vào. Nó lập tức chiếm ngay vị trí phía trước cái bục và lắc lư bờm để mong những con khác chú ý đến dải ruy băng đỏ trang điểm trên đó. Cuối cùng là một con mèo, nó nhìn quanh và vẫn như mọi khi, cố tìm cho mình một chỗ thật ấm, rồi chen vào nằm giữa Chiến Sĩ Mù và Mụ Xồn, chị chàng sung sướng phát ra những tiếng gừ… gừ… trong cổ họng, mặc Gà Công Nghiệp muốn nói gì thì nói.
Thế là tất cả các con vật trong Điền Trang Ảo đã có mặt đầy đủ, chỉ trừ con quạ Nhỏ Nhen, nó ngủ trên hàng rào ngay bên ngoài cửa sau. Khi Gà Công Nghiệp thấy tất cả đã an vị và sẵn sàng lắng nghe thì húng hắng ho lấy giọng và bắt đầu:
ʺThưa các đồng chí! Như các đồng chí đã biết, đêm qua tôi có một giấc mơ kì lạ. Nhưng tôi sẽ nói chuyện đó sau. Đầu tiên tôi muốn nói với các đồng chí một số việc hoàn toàn khác. Thưa các đồng chí, tôi nghĩ rằng tôi không ở lại với các đồng chí được bao lâu nữa, vì vậy tôi cho rằng trước khi chết mình phải có trách nhiệm chia sẻ với các đồng chí những kinh nghiệm mà tôi đã tích lũy được trong suốt cuộc đời mình. Tôi đã có một cuộc đời phải nói là dài và tôi đã suy nghĩ rất nhiều khi nằm một mình trong chuồng, tôi nghĩ rằng tôi có thể nói là tôi hiểu đời không thua bất kì con vật nào trên thế gian này. Đó là điều tôi muốn nói với các đồng chí.
Ở đây phải nhắc đến cái tên chủ tịt Heo Ỉn, chỉ vì tôi không thể ngồi yên để cho một commander-in-chief tự tung tự tác, lạm quyền đến mức có thể nói là phá hoại Ảo Phò Quốc.
Đây không phải là hàm hồ vu khống. Trong thời gian ngắn ngủi qua, dưới đường lối lãnh đạo và phong cách quản lý của chủ tịt Heo Ỉn, Ảo Phò Quốc đã đầy những xáo trộn, "sửa sai sai sửa" đưa đến tình trạng Phò quốc tanh banh bại hoại không đứng lên nổi hôm nay mà ai cũng thấy. Tuy nhiên, dành riêng cho những ai bị bịnh cận thị tầm nhìn, tôi sẽ đưa ra bằng chứng rõ ràng trong loạt bài sắp tới.
Không cần nói chi xa xôi, sự việc nóng hổi mới đây là chủ tịt Heo Ỉn banned cô lừa Đần vĩnh viễn một cách hết sức bất lịch sự, bất công bất minh, bịt miệng rất độc tài và bẩn. Theo tôi, đây là một kiểu quản lý lạm quyền -- và lạm quyền đến mức coi luật lệ của diễn đàn không ra cái thể thống gì, coi công dân Ảo Phò Quốc không ra ký-lô-gram nào.
Bây giờ, thưa các đồng chí, thực chất đời sống của chúng ta là gì? Chúng ta hãy nhìn thẳng vào sự thật. Cuộc đời của chúng ta là khổ sai, khốn nạn và yểu mệnh. Chúng ta sinh ra, chúng ta được một khẩu phần vừa đủ để khỏi chết vì đói, những con nào có thể làm thì phải làm đến kiệt sức và khi không làm được nữa thì chúng ta bị giết một cách vô cùng dã man, tàn bạo. Không có con vật nào ở Điền Trang Ảo này biết đến hạnh phúc và niềm vui ngay khi vừa tròn một tuổi. Không có con vật nào ở nước Ảo Phò này được tự do. Cuộc sống của loài vật là cuộc sống nghèo khổ và nô lệ: sự thật trần trụi là như thế đấy.
Nhưng đấy có phải là qui luật của tự nhiên không? Chả lẽ nước ta lại nghèo đến độ không nuôi nổi những động vật sống ở đây ư? Không, ngàn vạn lần không, thưa các đống chí. Đất Điền Trang Ảo màu mỡ, thời tiết thuận hòa, thừa sức cung cấp thức ăn cho một số lượng động vật lớn hơn hiện nay rất nhiều. Chỉ nội cái trang trại của chúng ta đã có thể nuôi được một tá ngựa, hai chục bò, hàng trăm cừu và tất cả đều có thể sống trong tiện nghi và phẩm giá mà nay chúng ta không thể nào tưởng tượng nổi. Thế thì tại sao chúng ta lại cứ tiếp tục sống trong điều kiện khốn nạn thế này?
Bởi vì hầu như toàn bộ những gì chúng ta làm ra đều bị tên chủ tịt Heo Ỉn và đồng bọn chiếm đoạt hết. Đấy là nguyên nhân tất cả các vấn nạn của chúng ta. Nói ngắn gọn bằng một từ là: Bọn Đậu Hủ (BĐH). BĐH là kẻ thù của chúng ta. Nếu không còn BĐH nữa thì chúng ta vĩnh viễn sẽ không còn bị đói, không còn phải làm công việc khổ sai nữa.
BĐH là giống vật duy nhất chỉ ăn mà không làm. BĐH không làm ra sữa, không đẻ ra trứng, lão Heo Ỉn không thể kéo cày, không chạy nhanh bằng thỏ. Nhưng nó lại là chủ của tất cả chúng ta. Nó bắt chúng ta làm việc, cướp lấy mọi thành quả lao động của chúng ta, chỉ cho chúng ta ăn vừa đủ để không chết đói mà thôi.
Chúng ta phải cày bừa, phân chúng ta bón ruộng, thế mà chúng ta có gì? Chẳng có gì ngoài da bọc xương. Các đồng chí bò đang ngồi trước mặt tôi đây, năm vừa qua các đồng chí cho bao nhiêu lít sữa? Thế số sữa mà đáng lẽ dùng để nuôi các chú bò con ấy đi đâu? Kẻ thù của chúng ta đã uống đến giọt cuối cùng. Còn các bạn gà, năm vừa qua các bạn đã đẻ bao nhiêu trứng, trong đó có bao nhiêu quả nở thành gà con?
Lão Heo Ỉn và đồng bọn đã mang ra chợ bán lấy tiền hết rồi. Mợ Xồn, bốn đứa con của bà, niềm vui và chốn nương tựa lúc tuổi cao bóng xế của mợ đâu rồi? Chúng đã bị đem bán khi vừa tròn một tuổi, mợ sẽ không bao giờ được gặp lại chúng nữa. Một khẩu phần ăn chết đói và cái chuồng, công cho bốn lần vượt cạn cũng như công việc đồng áng của mợ chỉ có thế mà thôi!
Nhưng dù khốn nạn như thế chúng ta cũng có được sống trọn tuổi trời đâu. Riêng tôi thì chẳng có gì phải phàn nàn, vì thực ra tôi đã gặp may. Năm nay tôi đã năm tuổi rồi, tôi có hơn bốn trăm đứa con. Trời đất sinh ra giống gà là như thế. Nhưng cuối cùng thì cũng chẳng có con vật nào thoát khỏi lưỡi dao oan nghiệt. Tất cả các bạn lợn thịt đang ngồi trước mặt tôi đây, trong vòng một năm nữa tất cả các bạn sẽ phải từ giã cõi đời trên tấm phản mổ. Tất cả chúng ta, bò, lợn, gà, cừu, không ai trong chúng ta tránh khỏi cái kết cục khủng khiếp đó. Số phận của loài ngựa và loài chó cũng chẳng tốt đẹp hơn. Đồng chí Chiến Sĩ Mù nữa, ngay khi cơ bắp của đồng chí vừa yếu đi thì lão Heo Ỉn sẽ bán đồng chí cho lão mổ ngựa, hắn sẽ cắt cổ đồng chí rồi hầm dừ cho lũ chó săn ăn. Những con chó già, rụng răng sẽ bị lão Ỉn buộc một viên gạch vào cổ và quăng xuống hồ.
Thưa các đồng chí, chả lẽ các đồng chí không thấy rằng tất cả mọi khổ đau trong cuộc đời này của chúng ta chính là do lão Heo Ỉn mà ra hay sao? Nếu chúng ta loại bỏ được BĐH thì mọi thành quả lao động của chúng ta sẽ thuộc về chúng ta. Nếu làm được thế thì chỉ sau một đêm chúng ta sẽ trở nên giàu có và tự do. Thế thì chúng ta phải làm gì? Làm việc, không kể ngày đêm, cả bằng sức mạnh và tài năng để lật đổ ách thống trị của lão Heo Ỉn! Khởi nghĩa! Các đồng chí ‐ đấy là thông điệp của tôi. Tôi không biết khi nào thì cuộc Khởi Nghĩa sẽ xảy ra, có thể trong tuần tới, cũng có thể là một trăm năm nữa, nhưng tôi biết rõ, như tôi đang nhìn thấy những cọng rơm bên dưới chân tôi đây rằng sớm muộn gì rồi công bằng cũng sẽ được thiết lập. Các đồng chí hãy nghĩ đến điều đó trong suốt cuộc đời còn lại ngắn ngủi của mình! Ngoài ra, hãy chuyển thông điệp của tôi đến các thế hệ tương lai, để các thế hệ đó tiếp tục cuộc đấu tranh cho đến thắng lợi cuối cùng.
Các đồng chí hãy kiên định. Không được dao động. Đừng có nghe theo lời tuyên truyền rằng BĐH và các loài vật cùng có chung quyền lợi, rằng sự thịnh vượng của loài này cũng là sự thịnh vượng của loài kia. Bịp bợm hết. BĐH không quan tâm đến quyền lợi của ai, nó chỉ quan tâm đến chính nó mà thôi. Các loài vật chúng ta phải đoàn kết nhất trí, phải có tinh thần đồng chí trong cuộc đấu tranh này. Lão Heo Ỉn và BĐH đều là kẻ thù. Tất cả các con vật đều là đồng chí.ʺ
To lão chủ tịt Heo Ỉn: lão nên nhớ, không ai kê súng vô đầu bắt lão phải làm chủ tịt cả. Lão tự chọn lựa đứng ra tranh cử, và đã ứng cử trên một platform với bao lời hứa hẹn để lấy lòng tin của voters. Công dân Ảo Phò Quốc có quyền bầu cho lão lên ngôi, thì họ cũng có quyền bầu để hạ bệ truất phế lão. Trong một xã hội dân chủ, ngay cả tống thống cũng không được ngồi trên luật pháp. Ở Ảo Phò Quốc, lão không là ngoại lệ.
Kêu gọi tẩy chay một người bất tín nhiệm trong BĐH (hay cả BĐH) không đồng nghĩa với kêu gọi tẩy chay Ảo Phò Quốc. Công dân Ảo Phò không hề và không bao giờ nhầm lẫn kiểu thực khách thức Phò hễ thích ăn thịt gà thì phải yêu gà công nghiệp. Từ đó suy ra, hễ yêu Ảo Phò quốc, thì phải yêu BĐH.
Chớ có bao giờ đánh giá công dân của Ảo Phò quốc này thấp như vậy.
Quan nhứt thời, Dân vạn đại.
(Và tôi đã từng tự hỏi: Hay có lẽ vì biết "Quan nhứt thời" nên phải làm mọi cách để nắm được "Thời" trong tay. Và khi đã có "Thời" trong tay thì phải "đánh cho nhanh phá cho lẹ", đục khoét đến mục ruỗng, đào bới cho sập luôn Ảo Phò Quốc để hoàn thành sứ mạng trước khi hết "Thời", trước khi chân tướng bị lật ra?)
Đúng lúc đó thì tiếng ồn ào nổi lên. Chả là trong khi Gà Công Nghiệp đang nói thì có ba con chuột cống Quăng Túi, Văng Mìn, và Úng Bông bò ra khỏi hang và cũng đến nghe. Mấy con chó đã trông thấy và may là lũ chuột kịp chạy vào hang, không thì đã mất mạng rồi. Gà Công Nghiệp phải giơ móng lên đề nghị im lặng.
ʺThưa các đồng chíʺ, nó nói, ʺcó một vấn đề cần phải giải quyết. Những con thú hoang như chuột cống và thỏ, chúng là bạn hay là kẻ thù của chúng ta? Đề nghị biểu quyết. Tôi xin đặt vấn đề với hội nghị như sau: Chuột có phải là đồng chí không?ʺ
Cuộc bỏ phiếu được thực hiện ngay, đa số tán thành coi chuột là đồng chí. Chỉ có bốn phiếu chống, đấy là ba con chó và một con mèo, nhưng sau này mới phát hiện ra rằng mèo ta bỏ cả phiếu thuận lẫn phiếu chống. Gà Công Nghiệp tiếp tục:
ʺTôi xin nói thêm một chút nữa. Tôi chỉ muốn nhắc lại rằng nhiệm vụ của các đồng chí là phải luôn luôn tranh đấu với BĐH và tất cả những gì do nó tạo ra. Các đồng chí lại phải luôn luôn nhớ rằng chúng ta không được bắt chước BĐH trong cuộc đấu tranh chống lại chúng. Ngay cả khi đã chiến thắng, chúng ta cũng không được tập nhiễm các thói xấu của chúng. Không có con vật nào được sống trong nhà, ngủ trên giường, mặc quần áo, uống rượu, hút thuốc, sử dụng tiền hoặc tham gia buôn bán. Tất cả phong tục của BĐH đều là có hại. Quan trọng nhất là không con nào được áp chế con nào. Khoẻ cũng như yếu, thông minh tài trí cũng như bình thường, tất cả chúng ta đều là anh em. Không được giết hại lẫn nhau. Mọi con vật sinh ra đều bình đẳng.
Và bây giờ, thưa các đồng chí, tôi sẽ kể cho các đồng chí nghe giấc mơ của tôi tối hôm qua. Tôi không thể mô tả được. Tôi mơ thấy trái đất khi BĐH đã biến đi rồi. Giấc mơ này làm sống dậy trong trí tôi một việc như sau:
Cách đây đã lâu, khi tôi còn là một chú gà nhỏ, mẹ tôi cùng với các cô bác gà khác thường đồng ca một bài hát cổ điển: họ chỉ nhớ nhạc điệu và ba từ đầu tiên thôi. Lúc bé tôi cũng thuộc nhạc điệu, nhưng tôi đã quên từ lâu. Thế mà đêm qua, trong giấc mơ, tôi đã nhớ lại tất cả, hơn thế nữa, tôi còn nhớ lại được cả lời bài hát, tôi tin chắc rằng ngày xưa các loài vật đã từng hát như thế, nhưng sau này họ quên và mấy thế hệ gần đây hoàn toàn không biết hát nữa. Bây giờ tôi sẽ hát cho các đồng chí nghe. Tôi đã già, giọng không còn trong, nhưng khi tôi dạy nhạc điệu cho các đồng chí thì các đồng chí sẽ hát hay hơn. Bài hát tên là: Súc Sinh Ảo Phò quốcʺ.
Thủ lĩnh già hắng giọng và bắt đầu hát. Giọng đúng là đã khàn, nhưng nó hát cũng không đến nỗi tồi, giai điệu hỗn hợp giữa kiểu ʺClementineʺ và ʺLa Cucurachaʺ. Lời bài hát như sau:
ʺSúc sinh Ảo Phò
Súc sinh muôn nơi
Lắng nghe niềm vui mới
Của một ngày mai sáng tươi
Đồng cỏ núi đồi
Mãi mãi xanh ngời
Khi lũ BĐH
Không còn là ách trên vai
Chạc, chạc không còn
Cương, cương cũng không
Roi vọt, chửi mắng
Chỉ là quá khứ tối tăm
Ta giàu, ta có
Vườn cây, đồng lúa
Đậu, sắn, ngô, khoai
Là của chúng ta từ đây
Mặt trời sáng soi
Nước càng ngọt tươi
Gió mát muôn đời
Là ngày tự do tương lai
Súc sinh Ảo Phò
Súc sinh muôn nơi
Lắng nghe niềm vui mới
Của một ngày mai sáng tươiʺ

Bài hát đã làm cho lũ súc vật kích động tột độ. Một số con kịp bắt theo ngay trước khi gà Công Nghiệp hát hết bài. Ngay những con ngu dốt nhất cũng nắm được nhạc điệu và thuộc mấy từ, còn những con thông minh hơn, như lũ chó và lũ lợn, thì thuộc lòng cả bài ngay trong vài phút đầu. Sau vài lần tập, cả trang trại đã cùng đồng ca được bài Súc Sinh Ảo Phò Quốc. Mỗi loài hát một giọng, bò rống, chó sủa, cừu kêu be be, ngựa hí, vịt kêu cạp cạp. Chúng khoái bài hát đến độ hát liền một mạch năm lần và chúng có thể hát mãi như thế suốt đêm nếu không bị ngăn trở.
Kfd21

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét