Thứ Tư, 6 tháng 7, 2011

Chuyện chưa kể trong một lần đi biểu tình

Phương Bích (danlambao) - Đối với tôi thì ngày 19/6 là lần thứ hai tôi đi biểu tình phản đối Trung Quốc gây hấn ở biển Đông mà tôi cứ gọi tắt là “Biểu tình chống TQ”, vì dân ta ai cũng biết những sự kiện vừa diễn ra và đã diễn ra nhiều năm nay ở biển Đông.

Sáng hôm đó, một mình tôi vừa đi trên vỉa hè trước cổng quán cà phê Cột cờ vừa ngó nghiêng vào quán có ý tìm kiếm một gương mặt mới quen nào đó. Nhác trông thấy một gương mặt có vẻ quen quen, tôi chăm chú nhìn, đó là một phụ nữ trung tuổi mặc áo đỏ đang ngồi trong quán. Thấy tôi nhìn, chị cũng nhìn lại. Cả hai bên thăm dò nhau trong vài giây rồi tôi nhận ra không phải là người quen của mình.

Hôm đó vắng nhiều khuôn mặt cũ và thêm nhiều khuôn mặt mới, nhưng số lượng người đi biểu tình ít hơn nhiều làm tôi rất buồn. Các lực lượng công an cũng rắn hơn lần trước. Trong lúc người biểu tình phản đối công an không cho họ vào đứng trên sân vườn hoa Lê Nin, tôi loáng thoáng nghe có tiếng nói:

- Tôi là Dương Hà, vợ của tiến sĩ CHHV đang bị tù oan đây.

Ôi trời, hóa ra  người phụ nữ mặc áo đỏ ấy là chị Dương Hà, tôi nhìn ảnh chị trên mạng nhiều nên thảo nào cứ ngờ ngợ tưởng người quen. Lúc ấy nghe giọng chị ấy như muốn vỡ ra. Tôi đứng ở vòng ngoài, còn không biết phóng viên họ phỏng vấn gì chị ấy. Nhốn nháo co cự một hồi giữa hai bên vì công an nhất quyết không cho đoàn biểu tình đứng lại trên sân, mọi người bắt đầu kéo nhau tuần hành về hướng Bờ Hồ, vừa đi vừa hô khẩu hiệu.

Vì đoàn biểu tình không đông nên có lúc tôi lại đi cạnh chị Dương Hà, tôi nắm lấy tay chị nói: khổ thân chị quá, đúng lúc này mọi người đang tập trung vào chuyện chống TQ...

Tôi vốn hay xúc động nên mới nói đến đấy đã nghẹn lời, nhưng chị ấy hiểu ngay và nói: không sao, cứ tập trung vào việc lớn đã.

Tính tôi bây giờ vốn thiếu kiên nhẫn nên đọc cái gì cũng chỉ loáng thoáng, tôi không nhớ rõ ai nói những câu này trên mạng đại để là: trước sự kiện TQ cắt cáp dầu khí thì dự luận lại chuyển hướng sang phản đối Trung Quốc, vụ xử tiến sĩ CHHV có vẻ bị mọi người dần lãng quên, thật khổ thân cho anh chị Dương Hà quá.

Khi giữa trưa đoàn biểu tình quay trở lại và bị chặn ở ngã tư Trần Phú - Điện Biên Phủ, trong lúc mọi người đứng hô khẩu hiệu, có người nào đó hô:

- Trả lại tự do cho Cù Huy Hà Vũ.

Xung quanh có vẻ yên lặng, chỉ có một mình chị Dương Hà sau một thoáng ngập ngừng hô tiếp:

- Hà Vũ…

Không có ai đáp lại tiếng kêu đơn độc của chị ấy , tôi thương chị quá bèn hô tiếp sức:

- Trả lại tự do cho Cù Huy Hà Vũ.

Vẫn không ai hưởng ứng. Có người kéo tay tôi nói:

- Hô cái đó ở đây làm chi, như vậy không đúng mục đích.

Tôi hiểu điều đó chứ. Nếu như chị Dương Hà có ý muốn “nhờ” những người biểu tình nhân dịp này kêu giúp cho vợ chồng chị thật đi chăng nữa thì cũng là điều dễ hiểu. Đành rằng mục đích cuộc biểu tình này là chống TQ, nhưng tôi thực lòng hy vọng mọi người đừng quên vụ xử tiến sĩ CHHV đang khiến rất nhiều người bất bình và lên tiếng đòi chính quyền thả tiến sĩ CHHV.

Cứ cho là tôi chỉ nói theo lời cụ thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh thôi rằng tiến sĩ CHHV không có tội mà chỉ vì tiến sĩ nói “quá thật” mà thôi, tôi thực sự cảm phục bác Nguyễn Tường Thụy đã khẳng khái từ chối không rút đơn kiến nghị trả tự do cho tiến sĩ CHHV: “sống ngần này tuổi, học qua bao nhiêu thầy, đọc bao nhiêu sách mới hình thành nên tính cách của tôi ngày hôm nay, đâu phải một ngày an ninh bảo thay đổi mà thay đổi ngay được” .

Đúng vậy, “việc các anh nói tôi ghi nhận, còn thay đổi hay không là quyền của tôi chứ?” Hay quá bác Thụy ạ.
Hy vọng mọi người đừng quên những người đang vì mọi người mà tranh đấu!

Hà Nội ngày 2/7/2011

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét