Thứ Hai, 4 tháng 7, 2011

Vui nhể...

Lê Dũng Vở chính kịch: “NGƯỜI YÊU NƯỚC”. Đề tài: Chống ngoại xâm. Vở chính kịch hào hùng đã biết kết hợp yếu tố lãng mạn, hào hoa rất đặc thù của Thăng Long xưa khiến khán giả hài lòng...

*

Thư dãn phát, bạn bè ui...Ngày chủ nhật tươi hồng cắc cớ gì căng thẳng, cau có? Một ngày tưởng này nọ, bỗng lãng mạn như được nghe tỏ tình...Mềnh cố gắng không để náo tâm cho dù ở tình huống khó chịu nào...Cố buông thư tâm hồn để đón nhận cả cái tốt lẫn cái xấu...Chả muốn cực đoan, dằn vặt, phê phán, hận thù...Chỉ còn lại tình yêu và ước muốn về ngày mai tốt đẹp hơn...

Vở chính kịch: “NGƯỜI YÊU NƯỚC”.
Đề tài: Chống ngoại xâm. Vở chính kịch hào hùng đã biết kết hợp yếu tố lãng mạn, hào hoa rất đặc thù của Thăng Long xưa khiến khán giả hài lòng.

Nội dung rõ ràng...


Thấp thoáng Thăng Long hào hoa...
Diễn viên chính: Ngoài những diễn viên chính đã tham gia, vở chính kịch tiếp tục tuyển diễn viên thực sự yêu thích đề tài. Ai cũng có thể tham gia vào các xuất diễn sau mà không cần qua casting...

...ngoài yếu tố bắt buộc: sự đoàn kết...

Mọi thành phần...

...có thể tham gia và về bên nhau...
Diễn viên phụ: Càng ít càng tốt vì các diễn viên chính thuộc lời thoại, không cần nhắc vở.

...diễn viên phụ có vẻ cũng nản...

...Đã nóng lại phải đóng bộ lẽo đẽo theo sau, mệt quá...

Đạo diễn chính:

Nhân dân

Phó đạo diễn:

Các cơ quan chức năng...
Thời gian: Các ngày chủ nhật trong tuần. Hoặc có thể ngày bất kì khi cần.

Có kết hợp với buổi biểu diễn của "Người phiêu lãng" Phạm Duy với những tình khúc bất hủ...

...và với những tài năng của Học viên Âm nhạc Quốc gia...

Địa điểm: Trước cổng “Little Pekin”, trên đường phố, quảng trường, vườn hoa, tượng đài…

Quảng trường...

...đường phố, Bờ Hồ...

..phối kết hợp với L'Espace
Đạo cụ

Khẩu hiệu, nước lọc, nhạc cụ.

...Loa...

...thật nhiều máy ảnh...

-Hậu cần:

Yên tâm là các diễn viên được chăm sóc tận tình của những người bán nước chè chứ không "bán nước"...
-Cánh gà: Luôn có người nhắc nhở, canh chừng vì sợ diễn viên “rơi” khỏi sân khấu. 

Chú ý: "không tụ tập ở nhà hát Lớn vì đó là nơi biểu diễn kinh doanh và tụ tập như thế làm mất mĩ quan thành phố..."
 -Tình huống không có trong vở diễn: 

Diễn viên “bỗng dưng” bị "lôi kéo" sang "sân khấu" khác (đáng lẽ phải trả catxe cho vụ này chứ? Hi hi...) khiến mọi người tạm ngừng để tìm về.
 -Tình huống khác lúc sắp kết thúc: 

Diễn viên phụ lên sân khấu đòi vai diễn, tưởng kết thúc bằng tình huống bi kịch...

...nhưng rồi "nói chuyện phải quấy" với nhau, ai diễn vai nấy, vui vẻ cả...

Và cái kết có hậu ai cũng đã biết. Dưới chân tượng đài "Cảm tử cho Tổ quốc quyết sinh", mọi người quây quần nghe bản hòa tấu của kèn sacsophon và đàn violin...Không thể có cái kết nào hay hơn thế. Và, nằm ngoài mọi dự tính của các kịch gia...Đúng là "mọi lý thuyết đều màu xám, chỉ có cây đời mãi mãi xanh tươi"...

Chủ nhật quả thật là tươi hồng vì mềnh được một bữa trưa ngon miệng và một đêm ngủ không thay đổi dáng nằm "bến tre" vì lâu lâu mới được một trận cuốc bộ mỏi nhừ cẳng...


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét