Bà Ngô Bá Thành, Tiến sĩ Công pháp Quốc tế, người đàn bà sống nhởn nhơ giữa lòng thành phố Sàigòn trong chế độ Đệ nhị Cộng Hoà đã tự vỗ ngực xưng mình là “thành phần thứ ba” sau 57 tháng tù vì những hoạt động phá rối trị an. Bà này lại tiếp tục thành lập Hội Phụ Nữ Đòi Quyền Sống và hoạt động cho VC cho tới ngày VC tấn chiếm miền Nam.
Cũng như số phận của những kẻ theo voi hít bả mía, bà ta đã bị VC “kick ass” không thương tiếc, dù đã ra công khuyển mã ca tụng VC qua câu tuyến bố:“Các sĩ quan Ngụy được Đảng và Nhà nư1ơc cho đi tù cải tạo là khoan hồng lắm rồi. Đáng lẽ phải đem đi bắn mới đáng tội [sic!].
Bà này đã có một câu tuyên bố để đời về nền tư pháp của Đảng và Nhà Nước ta: “VN có một rừng luật nhưng chỉ xài luật rừng!”
Mới đây, luật sư Vũ Đức Khanh ở Canada, đã gửi thư cho bà Ngoại Trưởng Hoa Kỳ Hillary Clinton nhân chuyên công du dự Hội nghị các Ngoại Trưởng ASEAN lần thứ 44 (AMM).
Bài viết này xin nhắc lại một vài vụ xử án của những phiên tòa kangaroo của chế độ Việt Nam Xã Nghĩa và đề cập đến bài viết “Vụ án Cù Huy Hà Vũ, một góc nhìn” của luật sư Trần Lâm.
*
Cách đây 27 năm, năm 1984, Cộng Sản Việt Nam (CSVN) đã mở một phiên tòa hát bội, được quảng cáo rùm beng ngày 19 tháng 12 năm 1984 tại Nhà hát Thành phố Sàigòn để xử anh hùng Trần Văn Bá cùng 21 chiến hữu khác trong tổ chức Mặt trận Thống nhất các Lực Lượng Yêu Nước Giải Phóng Việt Nam (MTTNCLLYNGPVN).
Phiên tòa này thực chất chỉ là một cuộc trình diễn hình thức và đọc lên các phán quyết đã được định trước: 5 án tử hình cho các ông Mai Văn Hạnh, Trần Văn Bá, giáo sư Hồ Thái Bạch, Huỳnh Vĩnh Sanh và Lê Quốc Quân (em ông Lê Quốc Tuý).
Trước phiên toà, Trần Văn Bá đã giữ trọn khí phách của một chiến sĩ Quốc Gia can trường. Mặc dù theo luật, các tử tội có thể xin ân xá, nhưng anh đã thẳng thừng từ chối.
Trong phiên tòa, một cán bộ cao cấp của Viện Kiểm Sát Nhân dân Tối cao, đóng vai trò công tố viên, đã lồng lộn quy kết Trần Văn Bá và các chiến hữu của anh những tội danh nặng nề nhất. Đồng thời cũng lên án các “thế lực phản động, bọn bành trướng Bắc Kinh, quân phiệt Thái Lan” đã tiếp tay hỗ trợ cho MTTNCLLYNGPVN. Đặc biệt Hà Nội tố cáo đích danh Tình báo Lục quân Thái Lan do Tướng Yongchaiut, Tham mưu trưởng Lục quân Thái Lan vào lúc đó chỉ huy đã tận tình giúp đỡ tổ chức này.
27 năm sau, vào ngày 4 tháng 4 năm 2011, CSVN lại một một phiên toà hát bội khác để xử một người dân ở trong nước lên tiếng cổ võ đa nguyên đa đảng, đòi bỏ Điều 4 Hiến pháp dành độc quyền cai trị cho đảng CSVN. Người này cũng đòi hỏi phải tách rời 3 ngành Hành pháp, Lập pháp và Tư pháp để tránh lạm quyền. Người này còn cả gan “mó dái ngựa” là nộp đơn kiện Thủ Tướng CSVN Nguyễn Tấn Dũng đến 2 lần và tố cáo tên này vi phạm pháp luật và Hiến Pháp khi chấp thuận khai thác bauxite, và cấm dân khiếu kiện tập thể. Người này là Tiến sĩ Luật Cù Huy Hà Vũ.
Cũng như phiên tòa hát bội 27 năm trước xử tử hình anh hùng Trần Văn Bá, lần này các quan Toà phường tuồng của Tòa án Nhân dân thành phố Hà Nội cũng móc trong túi bản án định sẵn dành cho bị cáo Cù Huy Hà Vũ là 7 năm tù và 3 năm quản chế!
Khác hẳn bán án 27 năm về trước, công tố viên lồng lộn quy kết Trần Văn Bá những tội danh nặng nề nhất và lên án những “thế lực phản động, bọn bành trướng Bắc Kinh và quân phiệt Thái Lan”.
Lần này, người lên tiếng, dõng dạc lên tiếng lại là bị cáo Cù Huy Hà Vũ.
Bà Cù Thị Xuân Bích, em gái của “bị cáo” CHHV đã gửi đến các cơ quan truyền thông quốc tế “Lời Tuyên Bố” của bị cáo CHHV.
Mở đầu, bà Cù Thị Xuân Bích đã viết như sau:
“Tôi, Cù Thị Xuân Bích, được sự ủy quyền của anh trai tôi là Tiến sĩ luật Cù Huy Hà Vũ, bị Viện Kiểm Sát Nhân Dân thành phố Hà Nội truy tố về “Tội tuyên truyền chống Nhà nước CHXHCN Việt Nam theo điểm c, khoản 1 Điều 88 Bộ Luật Hình sự của nước CHXHCN Việt Nam, tôi gửi tới Quý vị Lời Tuyên Bố của anh trai tôi sau đây về vụ án, để bảo đảm quyền bình đẳng của anh tôi với các cơ quan tiến hành tố tụng VN trong việc bày tỏ quan điểm về vụ án. Tôi chân thành cảm ơn…”.
Lời tuyên bố của bị can CHHV, theo tôi, có những điểm rất đáng lưu ý, xin trích như sau:
“3/ Tôi coi liên minh quân sự với Hoa Kỳ là cấp thiết và quyết định trong việc bảo vệ chủ quyền lãnh thổ Quốc Gia và thu hồi toàn vẹn lãnh thổ bị nước ngoài xâm chiếm đặc biệt là quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa trên biển Đông.
Với những quan điểm đường đường chính chính, mà lại có “vụ án Cù Huy Hà Vũ tuyên truyền chống Nhà Nước CHXHCN Việt Nam” thì ai cũng phải thấy rõ, đó không gì khác hơn là sự đàn áp, trả thù của các thế lực phản nước hại dân, thù địch với dân chủ và nhân quyền.
…
Tôi là một con người bằng xương, bằng thịt, chứ không phải là sắt, là đá. Tôi có một mái ấm gia đình có những người con để chăm sóc, thương yêu chứ không phải để xa lìa. Nhưng tôi ngẩng cao đầu quyết giữ vững những quan điểm vì Nước, vì Dân ấy cho dù sự đàn áp, trả thù kia có khốc liệt đến đâu, để không hổ thẹn với truyền thống yêu nước của gia đình tôi….
…
Để không hổ thẹn với Tổ Quốc VN có lịch sử oai hùng, 4.000 lịch sử năm dựng nước và giữ nước.
Và cuối cùng, để không hổ thẹn với tất cả những ai đã dành trọn niềm tin nơi tôi trong cuộc đấu tranh vì Công Lý, Dân Chủ và Nhân Quyền ở Việt Nam.
LỊCH SỬ, TỔ QUỐC VÀ NHÂN DÂN VIỆT NAM NHẤT ĐỊNH PHÁ ÁN CHO TÔI, CÔNG DÂN CÙ HUY HÀ VŨ.
Xin cám ơn”.
Tưởng không có lời tuyên bố của một bị cáo nào hùng hồn và PHẢN TĨNH – như lời tuyên bố của bị cáo Cù Huy Hà Vũ – con trai của nhà thơ Huy Cận, một công thần của chế độ.
*
Bản án 7 năm tù của “VỤ ÁN 2 CÁI BAO PHONG LƯU” (CONDOM) dành cho Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ chứng tỏ nhận xét của bà Ngô Bá Thành vô cùng chí lý.
Mới đây, với bài viết “Vụ án Cù Huy Hà Vũ, một góc nhìn” của luật sư Trần Lâm, chúng ta lại thấy hé lộ một khía cạnh khác. Luật sư Trần Lâm viết:
“Xét xử của ta về những vụ án chính trị, nơi quyết định lại là “Cung Đình”, còn “Pháp Đình” chỉ là nơi dàn dựng để công bố bản án…
… Xét xử các vụ án chính trị là căn cứ vào đường lối chính trị từng lúc mà kết tội hoặc khnôg kết tội. Lấy thước đo từ khoản này điều kia trong các bộ luật, là cần thiết nhưng không phải là tất cả.
Vụ án CHHV trong khi xét xử, tôi nghĩ cần phải có tầm nhìn. Liệu trong tình hình biến động đang đòi hỏi phải thay đổi. Liệu chúng ta có mở rộng dân chủ, tự do, từng buớc sốc lại khối đoàn kết toàn dân, phát động sức dân để chống lại mọi thách thức trong, ngoài.
Nếu chúng ta quyết tâm thay đổi để tự cứu lấy mình thì tôi nghĩ hãy tha bổng CHHV, coi đó như là một thông điệp, “Việt Nam mở rộng dân chủ, đoàn kết toàn dân lại để tồn tại”.
Trước đó, luật sư Trần Lâm viết: “…Gia đình ông Vũ cũng dùng mọi hình thức đấu tranh, dốc mọi nỗ lực quyết tâm không khoan nhượng. Việc gia đình ông Vũ đưa vụ việc lê Liên Hiệp Quốc đã đặt Nhà Nước vào tình thế khó xử. Thế là “Thái Tử” Vũ bị tước áo mão VÀ PHẢI CHỊU “ĐÁO TỤNG ĐÌNH” NHƯ MỘT TIỆN DÂN” ( chú thích: do Lão Móc in đậm và viết hoa).
*
Theo bài viết của luật sư Trần Lâm thì, để bàu chữa cho bị can một vụ án, “luật sư cần viết thư cho người của “Cung Đình” là những người vừa thiếu thông tin, vừa thiếu kiến thức pháp lý và không phải là không có người có tấm lòng. Trong hoàn cảnh này, nếu viết được cho có tình, có lý… thì sẽ có thể dành được kết quả nhiều, ít ngay từ “Cung Đình”.
Chả trách người ta nói, trong toà án cộng sản, người luật sư bàu chữa cho phạm nhân có nhiệm vụ làm cho tội nặng thêm!
Nay, qua bài viết của luật sư Trần Lâm, người ta lại phát hiện thêm khía cạnh luật sư cần phải viết thư giải thích cho những vị ở “Cung Đình” vì những vị này vừa thiếu thông tin, vừa thiếu kiến thức pháp lý [sic!].
Và bài viết của luật sư Trần Lâm cho thấy thêm một khía cạnh khác nữa là “Thái Tử” thì được xử kiện khác tiện dân”(?!)
*
Ca dao thời phong kiến có câu:
“Bộ Binh, Bộ Hộ, Bộ Hình
Ba Bộ đồng tình bóp vú con tôi!”
Ca dao thời Việt Nam xã nghĩa tiến bộ hơn nhiều:
“Pháp đình” cùng với “Cung đình”
Hai bên đồng tình bóp dái dân đen!
LÃO MÓC
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét