Nhất Tâm - Quảng Ngãi (danlambao) - Chơi với Tàu không mất trái cau cũng bay buồng chuối.
Chiều 3.6 trong diễn đàn an ninh khu vực Châu Á - Thái Bình Dương có cuộc trao đổi bên lề giữa Bộ trưởng Quốc phòng Việt Nam và Bộ trưởng Quốc Phòng Trung Quốc.
Phía Việt Nam thì ông đại tướng Phùng Quang Thanh đặt vấn đề tàu Trung Quốc cắt cáp tàu dầu khí Việt Nam với ông Thượng Tướng Lương Quang Liệt của Trung Quốc.
Hai bên thống nhất giải quyết vấn đề Biển Đông thông qua con đường ngoại giao.
Cách trình bày vấn đề đang bức xúc trong lòng nhân dân Việt Nam của ông Phùng Thanh Quang với ông Lương Quang Liệt giống y hệt là cách trả bài hơn là đặt vấn đề. Thay vì cứng rắn, ông Bộ trưởng Quốc phòng của Việt Nam vòng vo một hồi. Ông Bộ trưởng của Trung Quốc thì ngắn gọn hơn nhưng với giọng kẻ cả: giải quyết bằng ngoại giao. Xưa nay trên mặt trận ngoại giao thì Việt Nam từ thua tới thua chưa bao giờ ngang tầm anh Tàu thâm nho luôn nuôi mộng bá vương.
Ải Nam Quan, Thác Bản Dốc, cắm mốc ranh gới trên bộ trong đất liền, phân chia Vịnh Bắc Bộ trên Biển thì anh Tàu luôn xơi phần nhiều hơn và bắt nạt phía Việt Nam thua thiệt. Chiến thuật của họ vừa đe dọa vừa mua chuộc các quan chức Việt Nam để cuối cùng họ thắng. Biển Đông sẽ chỉ là biển chung nếu như không có dầu khí được phát hiện. Mùi dầu khiến anh chàng Tàu thâm nho càng hăng máu tham. Nhảy vào vẽ đường lưỡi bò xí phần của mình.
Bây giờ mà để cho "ngoại giao song phương" theo định hướng Thiên Triều thì chắc Việt Nam càng thua to. Không bao giờ nhà Hán chịu lùi bước. Chắc chắn Việt Nam sẽ mắc bẫy lần nữa trong trận chiến ngoại giao giữa chư hầu và thiên triều này. Các tham quan Việt Nam đi ngoại giao thì luôn bị phía Trung quốc cài bẫy và mua chuộc bằng tiền. Vì lợi ích cá nhân nhiều quan chức sẵng sàng bán đất đai, tài nguyên của tổ tiên. Thà mất nước hơn mất đảng đã trở thành châm ngôn cho mọi hành xử của các quan Thái Thú cộng sản gốc Việt.
Ví dụ chuyện khai thác Bô Xít trên Tây Nguyên. Đầu tiên phía Trung Quốc họ sang họ chưa nói khai thác mỏ quặng gì cả. Họ bao cho các quan chức tỉnh Lâm Đồng và huyện Bảo Lâm sang Tàu ăn chơi cả tháng. Hết đoàan này về họ mời đoàan khác sang. Nhiều dư luận trong đảng xì xào các sự cố các quan đầu ngành được các đồng chí môi hở răng lạnh cho gái phục vụ rồi quay phim lén để rồi khi thiên triều đặt vấn đề muốn khai thác Bô Xít thì là cá đã cắn câu. Ai chống đối thì thiên triều vừa hăm dọa vừa dùng tiền mua chuộc. Con cái của các quan còn đi du học Trung Quốc. Cuối cùng thì người Trung quốc tràn ngập trên Tây Nguyên.
Chuyện ngoại giao với Trung Quốc khiến những người Quảng Ngãi của chúng tôi thấy ớn lạnh và nổi da gà. Họ bắt tàu mình, cướp hết tài sản rồi đòi tiền chuộc. Thân nhân chúng tôi chạy đôn chạy đáo kiếm tiền Việt nam chạy ra đại sứ quán Trung Quốc ở Hà Nội đóng tiền chuộc. Lúc đầu họ đòi 20 triệu mỗi bạn thuyền (mỗi người đi biển) nhưng khi ra Hà Nội thì họ nối dây với lính ở Trung Quốc nói chuyện và họ đòi lên 30 triệu đồng cho một người. Ngậm đắng nuốt cay chúng tôi vay nhiều nơi cho đủ tiền để chuộc người về.
Gần đây tàu Dìn Ký ở Bình Dương làm chết 4 người Trung Quốc thế là họ nhân cơ hội này làm tiền thêm. Lãnh sự Trung Quốc ở Sài gòn làm Trung gian nhận tiền. Lúc đầu họ đòi 68 000 USD cho 4 người. Phía Dìn ký mang tiền đến Lãnh sự quán Trung Quốc thì họ đòi tăng lên 60 000 USD cho 1 người. Hiện nay 4 người này còn nằm trong Bệnh viện Chợ Rẫy bảo quản vì phía Trung Quốc làm tiền. Phía Dìn Ký nhờ sở ngoại vụ Bình Dương can thiệp nhưng Sở ngoại vụ Bình Dương nói không. Trong khi đó Tổng lãnh sự Trung Quốc luôn đóng vai trò tích cực trong việc đòi thêm tiền.
Như vậy thì trong chuyện ngoại giao người Tàu họ luôn gian manh. Còn các quan chức Việt Nam thì vừa nhu nhược, vừa vô trách nhiệm, vừa tham tiền nên chuyện tranh chấp Biển Đông bằng ngoại giao thì chắc chắn Việt nam sẽ thua tiếp.
Chơi với Tàu không mất trái cau cũng bay buồng chuối.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét